Côn Đảo - Tình bạn - Tình người

Nov 08, 2012 10:27:56

"Chưa đến Côn Đảo chưa phải là dân câu”, câu nói cửa miệng của anh bạn thân trở về từ chuyến câu năm ngoái, đã như một lời mời chào hấp dẫn đến với Côn Đảo, một trong 10 hòn đảo bí ẩn và đẹp nhất thế giới, như bình chọn của tạp chí nổi tiếng Lonely Planet ( Vương quốc Anh) hồi năm 2011.

Hòn đảo Thiên đường

Chúng tôi đến Côn Đảo vào một sáng đầu tháng tư. Thời tiết lúc này khá mát mẻ. Nắng hanh vàng và những cơn gió từ biển thổi vào như xua tan mọi căng thẳng sau những ngày chuẩn bị cho chuyến đi.

Máy bay hạ cánh xuống sân bay Cỏ Ống khi thị trấn còn chìm trong giấc ngủ muộn ngày cuối tuần. Chỉ có nắng dát vàng trên những tán bàng khổng lồ đứng xếp hàng trên cả đoạn đường dẫn ra biển. Bàng đã thành cổ thụ trăm tuổi, thân to lớn, cành nhánh sum xuê, gan góc hứng chịu hàng trăm đợt sóng quật tơi bời mỗi ngày, nhất là những mùa mưa bão. Bàng là nhân chứng lịch sử, là biểu tượng cho sức sống mãnh liệt của con người trên rẻo đất này.

 

Qua dốc Ông Tổng quanh co, biển Côn Đảo dần hiện ra thật huyền ảo. Biển xanh dương từ ngoài khơi, nhạt dần phía gần bờ và trong suốt như pha lê khi tiến về bờ cát. Những con sóng trắng thỉnh thoảng tung mình, hào phóng dâng tặng bãi bờ những nụ hôn thấm đẫm. Ai đến Côn Đảo về cũng “kháo” nhau mãi, rằng muốn có cảm giác làm “đại gia” thì hãy đến Côn Đảo, vì chỉ có ở đây, họ mới được ngâm mình mỗi ngày ở một bãi tắm khác nhau. Tất cả đều tuyệt đẹp và vô cùng thanh khiết. Và những cái tên như Bãi Đầm Trầu, An Hải, Vông, Đất Dốc, Lò Vôi, Nhất... lại được nhắc mãi.

Đường phố của thị trấn thật trầm lặng. Từ sân bay về đến bến tàu du lịch chỉ thấy lác đác vài bóng người qua lại. Thỉnh thoảng mới nghe tiếng còi xe, nhưng nhanh chóng tan loãng trong không gian phóng khoáng và rộng lớn. Người lái xe nói rằng đây là tháng nghỉ đầu hè, còn ít du khách nên thị trấn vắng vẻ hơn là thế.

Nhìn ngắm không chán mắt những cảnh vật xung quanh, tôi vẫn không quên mục đích chính chuyến đi của mình. Kia rồi, cầu tàu 914, nơi có một chiếc tàu câu đang đón đợi chúng tôi, đưa chúng tôi đến với giấc mơ của mình, giấc mơ câu cá trên biển Côn Đảo.

Biển xanh dậy sóng.

Chiếc tàu câu rẽ sóng đưa chúng tôi ra biển. Cuộc hành trình chỉ mới bắt đầu mà tôi đã có cảm giác liêu xiêu vì say sóng.

Chuyến đi này, tôi may mắn được đi cùng với một anh bạn đã từng đi câu biển nhiều lần. Sở dĩ tôi dùng từ “may mắn” vì bạn sẽ phải gặp nhiều trở ngại do chưa có kinh nghiệm trong lần đi đầu tiên. Đơn cử một chuyện tưởng như đơn giản: Đặt tàu. Người chưa từng đi sẽ nghĩ rằng cứ mua vé máy bay ra Côn Đảo, là có thể mua vé tàu du lịch và ra khơi. Nhưng thực tế chưa hẳn như vậy.

Những chiếc tàu câu chuyên nghiệp không nhiều ở Côn Đảo, dù khi ra đến bến tàu, bạn sẽ được mời chào đến với những chiếc tàu du lịch 2 tầng sạch, đẹp và đầy đủ tiện nghi. Nếu nhu cầu của bạn chỉ dừng lại ở việc thăm thú các vương quốc San hô quanh hòn Bảy cạnh, hòn Tài, hòn Tre, hòn Trác... rồi câu cá nhẹ nhàng thư giãn, hay trầm mình ở những bãi tắm tuyệt vời ở đó, thì tàu du lịch là sự lựa chọn đúng điệu. Nhưng để thật sự câu biển, thì lời khuyên là đăng ký cho được tàu câu chuyên nghiệp. Những chiếc tàu này ngoài việc được trang bị đầy đủ các loại máy móc như tầm ngư, bộ đàm, định vị tọa độ... thì thuyền trưởng phải là tay đi biển “sừng sỏ” thâm niên. Họ thuộc biển nằm lòng, biết rõ khoảng rạng nào có cá lớn cá bé, tầng nước nào có cá quí, cá trắng... Chỉ riêng đội hình thủy thủ phục vụ trên tàu cũng đã làm bạn yên tâm: Trẻ trung, khỏe mạnh, bơi lội giỏi giang và…chế biến các món cá tuyệt diệu.

Con tàu lướt nhanh, chẳng mấy chốc đã mang chúng tôi vượt qua mũi Cá Mập, hòn Thỏ. Hai người bạn “nghiệp dư” như tôi cũng loay hoay tìm chổ nằm cho đỡ chóng mặt. Chúng tôi được khuyên là nên nằm nghỉ cho đến điểm thả neo để giữ sức.

Chiếc máy báo cá tít lên những tín hiệu liên hồi, giục giã. Giọng thuyền trưởng cũng vang lên như trống trận: “Sâu 36 mét, nước chảy bình thường, buông neo và thả câu”. Tôi quá phấn khích, bật dậy lao ra sàn tàu. Trước mặt tôi, khoảng trời trong vắt, xung quanh là biển nước mênh mông. Một hòn đá trắng khổng lồ che khuất tầm mắt, đó chính là hòn Trứng. Tiểu đảo này được các thuyền trưởng lão luyện vùng này đặt cho biệt danh là “ngọn hải đăng không đèn” hay “ngôi sao Bắc Đẩu”.

Các bạn thủy thủ trẻ đang túm tụm lại ở sàn tàu giúp mọi người cột lưỡi câu, treo chì vào những sợi cước dài, gọi là cột thẻo. Họ làm việc thoăn thoắt, nhanh nhẹn. Những con mực ống to bằng cẳng tay trẻ con được móc khéo léo vào lưỡi câu. Họ nói rằng muốn câu được cá to phải dùng mồi to và con mồi phải còn sống. Khi thả con mực xuống nước, nó bơi sâu xuống đáy. Trong đoạn hành trình đó, nó sẽ bị cá săn mồi chộp bắt bất kỳ lúc nào. Khi đó, người câu sẽ thấy đầu cần bị trì xuống là nhanh chóng quay máy, thu dây bắt cá... Tôi đi từ hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Những gì xảy ra trước mắt đã dắt tôi vào một thế giới hoàn toàn mới.

Các khâu chuẩn bị rồi cũng hoàn tất, mọi người bắt đầu thả cần.

Một con sóng lớn lướt qua khiến chiếc tàu tròng trành chồm lên chồm xuống. Rồi vô vàn những con sóng nhỏ khác lại miên man vỗ về mạn tàu.Tôi thấy hoa mắt và buồn nôn.


Bỗng cái máy câu trên tay tôi kêu reng réc, chiếc cần cong vòng. Tôi hoảng hốt ôm ghì lấy nó chịu trận. Anh bạn “chuyên nghiệp” của tôi hét lên: “Cứ để nó chạy”. Anh cùng tất cả mọi người kéo hết cần đang dong lên và lao về phía tôi. Không còn vướng víu, con cá cứ thế lao đi khiến tôi không chống giữ được nữa lao theo nó. Toàn bộ thủy thủ đoàn áp sát sau lưng tôi, vừa để bảo vệ tôi vừa kịp thời hỗ trợ. Anh bạn “chuyên nghiệp” đưa ra những khẩu lệnh ngắn: “ Hạ đầu cần xuống, quấn thu dây”; “nâng đầu cần lên 45 độ thôi!”. Tôi tuân theo răm rắp, cứ nâng cần lên, rồi hạ xuống kết hợp quấn dây vào. Tâm trạng tôi bấn loạn, vừa sung sướng ,vừa lo lắng. Cây cần câu cứ vồng lên. Tôi sợ chỉ cần một thao tác sai, sẽ gây nguy hiểm cho nó lẫn cho mình.

Con cá đuối dần, đuối dần rồi nổi lên mặt nước. Mọi người vỗ tay hò reo. Một con cá bớp áng chừng 8 kg. Ai cũng cười: “Đúng là cờ bạc đãi tay mới!”. Không ngờ rằng tôi lại là người lên cá đầu tiên, mở ra một ngày bội thu cho cả nhóm.

Không thể diễn tả được hết cảm giác tuyệt vời khi câu được cá biển. Những con cá sống ở đáy sâu có sự nhanh nhẹn và sức mạnh phi thường. Trong những giây phút nguy nan, để chiến đấu dành lấy mạng sống trên tay những “gã” câu đầy nôn nóng kia chúng đã bứt phá ngoạn mục, mang lại cho người câu những cảm giác nhớ đời.


Đọng lại trong chuyến đi hơn cả là sự đoàn kết. Mọi người đã hết lòng giúp đỡ, chia sẻ kinh nghiệm và tương trợ lẫn nhau để cuộc chơi của mỗi người trọn vẹn. Ba ngày lênh đênh trên biển cùng với đội tàu đã mở ra trong tôi những tình cảm cao quí và mãnh liệt về tình bạn, tình người.

VietnamFishingReview