Đến Borumba, chắc hẳn ai cũng muốn hít đầy căng lồng ngực và phóng tầm mắt ra xa, từ đây có thể thu vào nhãn tuyến trọn một vùng núi non trùng điệp. Bên phải, bên trái, đằng trước, đằng sau, đâu đâu cũng phủ kín cây xanh. Bước trên những con đường phủ đầy lá rụng, rêu, thân gỗ, tôi có cảm giác như thời gian như ngừng lại ở chốn này. Dưới thung lũng, gió vi vút thổi. Trên rặng núi cao, mây vần vũ bay. Lưng chừng núi, cây rừng mọc lan tràn, đan kết vào nhau tạo nên một bức tường xanh dài bất tận...